Tạp chí phụ nữ mới
  • Sự kiện
  • Nhân vật
  • Văn hóa
    • Lang thang trên mạng
    • Tôi là tôi
    • Nhà nhiều cột
    • Xem – Nghe – Đọc
    Những thù và ghét
    Những thù và ghét
    25/09/2020
    Ký ức về cha tôi, người thợ làm tàu thủy bằng sắt tây
    Ký ức về cha tôi, người thợ làm tàu thủy bằng sắt tây
    19/08/2020
    Lấy chồng nghệ sỹ: Bao dung cần cả một đời
    Lấy chồng nghệ sỹ: Bao dung cần cả một đời
    13/08/2020
    Man mác hương mùi đêm 30
    Man mác hương mùi đêm 30
    11/08/2020
    Gian bếp của ngoại
    Gian bếp của ngoại
    10/08/2020
    Chùm chìa khóa nhà
    Chùm chìa khóa nhà
    27/07/2020
    Áo dài, một nét tâm hồn Việt
    Áo dài, một nét tâm hồn Việt
    27/07/2020
    Nhớ bậc thềm xưa
    Nhớ bậc thềm xưa
    22/07/2020
    Thị dân và văn hóa đô thị
    Thị dân và văn hóa đô thị
    17/07/2020
    Hai cây tùng trong công viên
    Hai cây tùng trong công viên
    17/07/2020
    Bỗng dưng… nhớ thùng nước gạo
    Bỗng dưng… nhớ thùng nước gạo
    17/07/2020
    Buổi sáng ở đường sách
    Buổi sáng ở đường sách
    17/07/2020
    Vỉa hè
    Vỉa hè
    17/07/2020
    Những ngày cuối năm…
    Những ngày cuối năm…
    17/07/2020
    Nhạc thiếu nhi: Bao giờ cho đến ngày xưa?
    Nhạc thiếu nhi: Bao giờ cho đến ngày xưa?
    17/07/2020
    Bèn xem phim để…. quên
    Bèn xem phim để…. quên
    06/07/2020
    Do bạn, dù hạnh phúc hay đau khổ
    Do bạn, dù hạnh phúc hay đau khổ
    25/09/2020
    Thuốc lá và đàn bà
    Thuốc lá và đàn bà
    12/08/2020
    Số ít nhưng hạnh phúc, một mình nhưng mạnh mẽ
    Số ít nhưng hạnh phúc, một mình nhưng mạnh mẽ
    12/08/2020
    Tình yêu chữa lành mọi nỗi đau
    Tình yêu chữa lành mọi nỗi đau
    12/08/2020
    Tha thứ
    Tha thứ
    27/07/2020
    Mùa Covid
    Mùa Covid
    06/07/2020
    Tôi không phải “đàn ông đích thực”, mà thế thì đã sao?
    Tôi không phải “đàn ông đích thực”, mà thế thì đã sao?
    25/09/2020
    Việc nhà không chỉ  của đàn bà
    Việc nhà không chỉ của đàn bà
    06/07/2020
    Con voi bằng gỗ gụ
    Con voi bằng gỗ gụ
    28/09/2020
    Thu và ngôn tình
    Thu và ngôn tình
    25/09/2020
    Nhạc của những kẻ lạc loài
    Nhạc của những kẻ lạc loài
    19/08/2020
    Xuân Quỳnh – Lưu Quang Vũ: Yêu, tin và tồn tại
    Xuân Quỳnh – Lưu Quang Vũ: Yêu, tin và tồn tại
    13/08/2020
    Có ai thấy mình trong “Về nhà đi con”
    Có ai thấy mình trong “Về nhà đi con”
    12/08/2020
    “Ký sinh trùng” hay cuộc rượt đuổi tận cùng thân phận con người
    “Ký sinh trùng” hay cuộc rượt đuổi tận cùng thân phận con người
    12/08/2020
    Hạnh phúc
    Hạnh phúc
    10/08/2020
    Bên này thì vui hơn bên kia
    Bên này thì vui hơn bên kia
    10/08/2020
    Nhạc Việt và những sắc màu tính nữ vượt thời gian
    Nhạc Việt và những sắc màu tính nữ vượt thời gian
    17/07/2020
    Phim “Vợ Ba”, khi cái đẹp có quá nhiều toan tính…
    Phim “Vợ Ba”, khi cái đẹp có quá nhiều toan tính…
    17/07/2020
    Máu và nước mắt không phải câu chuyện để làm quà
    Máu và nước mắt không phải câu chuyện để làm quà
    16/07/2020
    Tản mạn cá kho
    Tản mạn cá kho
    16/07/2020
    Anh yêu
    Anh yêu
    06/07/2020
    Sau bão, vẫn là bão
    Sau bão, vẫn là bão
    06/07/2020
    Kintsugi – Những ‘vết nứt’ vâng
    Kintsugi – Những ‘vết nứt’ vâng
    06/07/2020
    Bàn tay mang hoa đến
    Bàn tay mang hoa đến
    06/07/2020
    Thơ Nguyễn Toàn thắng
    Thơ Nguyễn Toàn thắng
    06/07/2020
  • Tâm lý
    • Chuyên đề trong tháng
    • Sơ cứu tâm trạng
    • Thư gửi em
    • Thiền sư đương đại
    Ngưỡng mộ những viển vông
    Ngưỡng mộ những viển vông
    22/09/2020
    Hạnh phúc cũng làm tôi mắc kẹt
    Hạnh phúc cũng làm tôi mắc kẹt
    14/09/2020
    Nếu cô Tấm kẹt trong trái thị
    Nếu cô Tấm kẹt trong trái thị
    14/09/2020
    Chết khát giữa đại dương
    Chết khát giữa đại dương
    14/09/2020
    Trong thân xác đàn ông
    Trong thân xác đàn ông
    14/09/2020
    “Mắc kẹt” ở Tinder
    “Mắc kẹt” ở Tinder
    14/09/2020
    Những đứt gãy trong kết nối con người
    Những đứt gãy trong kết nối con người
    14/09/2020
    Thất nghiệp – Khó khăn không của riêng ai
    Thất nghiệp – Khó khăn không của riêng ai
    06/07/2020
    Cyberbullying – Những nỗi đau trên mạng
    Cyberbullying – Những nỗi đau trên mạng
    06/07/2020
    Phụ nữ 30 – khi trái tim tự gạt ra lề
    Phụ nữ 30 – khi trái tim tự gạt ra lề
    06/07/2020
    Tình yêu chết rồi !
    Tình yêu chết rồi !
    06/07/2020
    Nỗi lo âu về ngoại hình
    Nỗi lo âu về ngoại hình
    06/07/2020
    Cố gắng cũ trong một bình thường mới
    Cố gắng cũ trong một bình thường mới
    23/09/2020
    Để vượt qua mắc kẹt trong cuộc sống
    Để vượt qua mắc kẹt trong cuộc sống
    23/09/2020
    Hãy đánh lừa bộ não
    Hãy đánh lừa bộ não
    22/09/2020
    Muôn trùng cô đơn
    Muôn trùng cô đơn
    12/08/2020
    Tự mình thứ tha
    Tự mình thứ tha
    06/07/2020
    Vượt qua một mối quan hệ độc hại
    Vượt qua một mối quan hệ độc hại
    06/07/2020
    Học cách yêu bản thân thực sự
    Học cách yêu bản thân thực sự
    06/07/2020
    5 giai đoạn để bước qua nỗi đau
    5 giai đoạn để bước qua nỗi đau
    06/07/2020
    Tiền hết, tình tan, đời tàn, tâm trạng nát?
    Tiền hết, tình tan, đời tàn, tâm trạng nát?
    06/07/2020
    Vì sao người tốt không sống được với nhau?
    Vì sao người tốt không sống được với nhau?
    06/07/2020
    Buồn nốt hôm nay
    Buồn nốt hôm nay
    06/07/2020
    Kết nối với bản thân
    Kết nối với bản thân
    25/09/2020
    Mùa mưa tới
    Mùa mưa tới
    06/07/2020
    Thiền sư đương đại
    Thiền sư đương đại
    25/09/2020
    Thiền sư đương đại – Hậu COVID
    Thiền sư đương đại – Hậu COVID
    06/07/2020
  • Gia đình
    • Nói với con
    • Góc nhìn phụ nữ
    • Góc nhìn đàn ông
    • Đàn ông mất ngủ
    Nói với con – Khi thế giới không là cổ tích
    Nói với con – Khi thế giới không là cổ tích
    06/07/2020
    Nếu không…
    Nếu không…
    28/08/2020
    Tự do trong bếp
    Tự do trong bếp
    13/08/2020
    Khi phụ nữ “làm quan”
    Khi phụ nữ “làm quan”
    07/08/2020
    Tại sao phải giữ chồng?
    Tại sao phải giữ chồng?
    17/07/2020
    Yêu xa…
    Yêu xa…
    17/07/2020
    Mẹ cảm thấy thế nào?
    Mẹ cảm thấy thế nào?
    17/07/2020
    Bếp và Tết
    Bếp và Tết
    17/07/2020
    Nắng
    Nắng
    16/07/2020
    Nước sông – Nước giếng
    Nước sông – Nước giếng
    06/07/2020
    Trong một căn bếp nhỏ
    Trong một căn bếp nhỏ
    06/07/2020
    Đèn vàng
    Đèn vàng
    25/09/2020
    Một mai qua cơn mê…
    Một mai qua cơn mê…
    25/09/2020
    Tậu chồng
    Tậu chồng
    28/08/2020
    Nạn nhân của quyền lực
    Nạn nhân của quyền lực
    28/08/2020
    Người xưa luôn có lối về
    Người xưa luôn có lối về
    12/08/2020
    Đàn bà hào sảng
    Đàn bà hào sảng
    11/08/2020
    Mất hứng
    Mất hứng
    17/07/2020
    Khuôn mặt đàn bà
    Khuôn mặt đàn bà
    17/07/2020
    Đừng an ủi khi nàng thở than
    Đừng an ủi khi nàng thở than
    17/07/2020
    Dậy mà đi
    Dậy mà đi
    06/07/2020
    Tình bạn đơn phương
    Tình bạn đơn phương
    06/07/2020
    Mẹ là siêu đàn ông
    Mẹ là siêu đàn ông
    06/07/2020
    Mắc kẹt trong cơn giận
    Mắc kẹt trong cơn giận
    25/09/2020
    Đàn ông và định mức thất bại
    Đàn ông và định mức thất bại
    06/07/2020
  • Đời sống
  • Phòng tranh
  • Đặt mua tạp chí Phụ nữ Mới
Close
Tạp chí phụ nữ mới
Close
  • Sự kiện
  • Nhân vật
  • Văn hóa
    • Lang thang trên mạng
    • Tôi là tôi
    • Nhà nhiều cột
    • Xem – Nghe – Đọc
  • Tâm lý
    • Chuyên đề trong tháng
    • Sơ cứu tâm trạng
    • Thư gửi em
    • Thiền sư đương đại
  • Gia đình
    • Nói với con
    • Góc nhìn phụ nữ
    • Góc nhìn đàn ông
    • Đàn ông mất ngủ
  • Đời sống
  • Phòng tranh
  • Đặt mua tạp chí Phụ nữ Mới
Bàn tay mang hoa đến
Văn hóa, Xem - Nghe - Đọc 06/07/2020 Tài Đặng

Bàn tay mang hoa đến

Có một tích truyện của nhà Phật như thế này: Thời Đức Phật còn tại thế, có một người đàn bà tên là Gotami, con trai của bà vừa mới chết, bà đi khắp mọi nơi tìm người cứu sống con mình. Thấy vậy có người động lòng thương chỉ cho bà đến gặp Ðức Phật xin giúp đỡ. Bà tìm đến Ðức Phật than khóc cầu xin Ngài cứu sống đứa con. Ðức Phật trả lời một cách từ mẫn: “Tôi có thể cứu sống được con bà, bà Gotami ạ. Nhưng trước tiên bà phải đem cho tôi một hạt giống lấy từ một nhà chưa từng có người chết”. Gotami nghe xong liền cáo từ Ðức Phật đi tìm hạt giống, nhưng nơi nào bà đến, gia đình họ cũng có người đã chết. Bà đã hiểu ra và chấp nhận sự thật về cái chết của con trai mình.

Đó là một ẩn dụ sâu sắc về đời sống. Không nơi nào trên thế gian này không có nỗi đau khổ. Và mỗi con người trong cuộc đời mình, nhất định sẽ nếm trải khổ đau, chỉ khác ở cách người ta đi qua khổ đau như thế nào.

Tôi nhớ đến tích truyện này khi đọc lại bài thơ “Trong bệnh viện tâm thần” của nhà thơ Dư Thị Hoàn. Văn học Việt Nam những năm đầu đổi mới bùng nổ tên tuổi của những Nguyễn Huy Thiệp, Bảo Ninh, Nguyễn Quang Thiều, và một người phụ nữ: Dư Thị Hoàn. Năm 1988, tập thơ Lối nhỏ của Dư Thị Hoàn ra mắt người đọc, ngay lập tức nó trở thành một hiện tượng của thơ Việt. Người ta nói đến nó ở mọi diễn đàn văn học, người ta chép trong sổ tay, báo chí liên tục viết về Lối nhỏ. Dư Thị Hoàn được mời đến các cuộc nói chuyện văn chương của các đại học lớn trong cả nước. Hình ảnh người phụ nữ nhỏ nhắn, gương mặt xinh đẹp đôi mắt sáng ngời và phong thái tao nhã ngập tràn trên các báo. Dư Thị Hoàn mang đến một phong cách thơ hoàn toàn khác biệt, nằm ngoài mọi kinh nghiệm thẩm mĩ của người Việt, khước từ lối viết truyền thống, tấn công dữ dội vào những thói quen thưởng thức và sáng tạo cũ. Dư Thị Hoàn, chỉ một bước chân, đứng hẳn vào trung tâm của đời sống thơ ca Việt Nam lúc bấy giờ. 

Nhưng ít người biết, Dư Thị Hoàn đã viết tập thơ Lối nhỏ như thế nào, và càng ít người biết thơ đóng vai trò gì trong đời sống của người phụ nữ đó. 

Dư Thị Hoàn tên thật là Vương Oanh Nhi, người Hoa, sinh ra và lớn lên ở Hải Phòng. Trong cuộc di tản của Hoa kiều khỏi Việt Nam những năm 1978-1979, gia đình Vương Oanh Nhi rời Hải Phòng ra đi. Người phụ nữ người Hoa bé nhỏ đó ở lại cùng chồng con, chấp nhận đương đầu với thử thách, quyết gắn  bó với quê hương thứ hai của mình: Hải Phòng – người mẹ hiệp sĩ/Lưu giữ nụ cười tha hương/Mảnh vườn ươm khốn khổ/Có hạt gạo và cơn bão đầu mùa (Du nữ ngâm). Nhưng không ai có thể lường hết được những tàn khốc của thời cuộc giáng lên đầu mỗi cá nhân. Ở lại Việt Nam, Vương Oanh Nhi sống trong sự ghẻ lạnh, kì thị, xua đuổi của người Việt. Cô tiểu thư ngày nào sống trong nhung lụa, giờ làm đủ nghề để kiếm sống nuôi con, nơi này xua đuổi nơi kia từ chối, chị cắn răng bươn chải. Ngây thơ, chị còn tưởng sự lam lũ, lấm láp đến tận cùng của mình sẽ giúp chị được cái cộng đồng đang sôi sục căm hận kia chấp nhận. Nhưng chị đã nhầm. Chị bị đẩy ra ngoài lề. Sự kì thị nặng nề đến nỗi ngay cả gia đình cũng mệt mỏi, họ không chịu nổi nữa, họ xa lánh chị như xa lánh một mối họa cứ hiển hiện ở đó, bất chấp những nỗ lực tuyệt vọng tìm kiếm sự cảm thông. Ai đã từng sống qua thời đại bão tố đó, ắt sẽ hiểu bầu không khí ngột ngạt khủng khiếp đè nặng lên cuộc sống như thế nào. Người bình thường đã khó sống, người phải vật lộn giữa trùng trùng thù hận, miệt thị sẽ đau khổ nhường nào. Cái gì đến cũng phải đến, Vương Oanh Nhi tìm cách tự sát. Sau ba lần tự hủy không thành, cuối cùng chị phát điên phải đưa vào bệnh viên tâm thần. Tập thơ Lối nhỏ, kì lạ thay bắt đầu được viết trong bệnh viện tâm thần ngày đó. Tôi muốn nhắc đến bài thơ Trong bệnh viện tâm thần, bởi bài thơ cho tôi sống với chiều sâu cảm xúc và tinh thần của một người đàn bà khổ đau tận cùng, nhân hậu tận cùng. 

Buổi sáng, bác sĩ lại khám bệnh

Buổi tối, ngủ bằng thuốc an thần

Mọi người đều rất yên tâm

Khi thấy tôi không còn khả năng đập phá

Đây là lời của người điên tự nói về mình. Như một nhân cách khác đứng ngoài nhìn vào vở kịch đang được diễn. Người đó nhìn thấy cái vòng lặp đều đều của thuốc men và bác sĩ, sự bảo hiểm đáng tin cậy nhất cho một người bệnh. Người đó nhìn thấy sự an tâm của người khác khi bệnh nhân không thể phá phách được nữa. Sự điên loạn ắt phải dữ dội lắm mới khiến mọi người xung quanh làm mọi cách để kiềm chế. Người đó nhìn thấy được cả cảm giác nhẹ nhõm của những người đang chịu đựng cơn điên của mình. Vậy, người này có điên không? có điên không khi mà nhìn rõ cả sự kiện lẫn cảm xúc của tất cả!

Đào tạo một bác sĩ 

Có giản đơn đâu

Còn những vỉ thuốc hiệu nghiệm kia

Tính bằng ngoại tệ

Tôi bật cười-căn bệnh này tốn phí đến thế

Cũng ái ngại cho những người chuyên cần phục dịch vậy quanh

Đọc những câu thơ này, tôi luôn cảm nhận một cái gì rất đau đớn dâng lên. Đằng sau những câu chữ thật tỉnh, thậm chí thấp thoáng nụ cười kia là một cảm giác bất lực tột cùng. Như có một linh hồn bị nhốt chặt trong căn phòng bằng thép, không một khe hở để thoát ra. Nó nhìn thấy hết, nhìn đến cả những vô lý, vô nghĩa mà người khác đang làm quanh mình mà không thể cất tiếng nói với họ: hãy dừng lại đi! 

Không ai chữa khỏi được bệnh tâm thần bằng thuốc và dịch vụ y tế, dù đó là những dịch vụ cao cấp nhất. Bởi bệnh tâm thần là lối thoát của khổ đau. Nhiều người nói rằng khổ đến phát điên. Sai lầm. Điên là cách để người ta sống sót qua đau khổ. Là cách để một con người tự cứu. Bởi nó còn muốn sống nên nó cần “phát điên”. Để những bấn loạn tinh thần cực điểm không đẩy nó vào tự hủy, nó cần một phương cách khác. Nhưng sâu thẳm bên trong một người điên luôn là một linh hồn tỉnh. Đi đến tận cùng bản ngã, khi đã liễu trừ hết, ai cũng có một chiều sâu thăm thẳm khôn cùng của sự thanh sạch, tốt đẹp và bình an. Chỉ cần biết cách khơi lên hương thơm của sự tỉnh giác tuyệt vời đó, người ta sẽ thoát khỏi khổ đau. Có lẽ đó là điều đã đến với nữ thi sĩ khi chị viết:

Tôi sẽ khỏi bệnh

Lại dịu dàng hát bên chiếc khung thêu ngày ấy

Không cần bác sĩ

Không cần những viên thuốc đắt tiền

Chỉ cần đôi bàn tay nào run rẩy mang đến

Một nhành hoa dại thôi!

Chỉ một nhành hoa dại, đơn sơ và bình dị là đủ. Liều thuốc duy nhất chữa lành mọi tổn thương là nhành hoa ấy sao? Không phải vậy. Liều thuốc là bàn tay kia, run rẩy mang nhành hoa đến. Bàn tay nào không rõ, nhưng đó là tình yêu thương, là từ tâm lan tỏa. Chỉ cần vậy thôi, bầu trời mênh mông của bình an sẽ hiện ra với kẻ đang đau khổ. Những nặng trọc của cuộc đời ô tạp sẽ được rửa trôi một cách kì diệu, để tiếng hát dịu dàng lại cất lên bên khung thêu ngày cũ. 

Nhưng, không có bàn tay nào đem hoa đến. Chắc chắc vậy. Bởi thế mới nói, không thể tìm kiếm sự trợ giúp từ bên ngoài. Mọi ngoại lực, dù giá trị đến mấy cũng bấp bênh vô vọng như chính sự may rủi. Chờ đợi sự giúp đỡ là khao khát của tất cả chúng ta trong bi kịch. Nhưng không sự giúp đỡ nào đủ để ta ra khỏi bi kịch một cách an toàn. Những tổn thương bên trong không thể vá lấp từ bên ngoài.

Vương Oanh Nhi đã khởi phát làm thơ trong những ngày ở trại tâm thần. Và cứ mỗi bài thơ ra đời, chị lại tỉnh ra một chút. Sau ba năm vật vã trong bệnh viện, người đàn bà ấy trở về với cuộc sống, như chưa từng có một lần điên. Lối nhỏ được xuất bản với bút danh Dư Thị Hoàn. Một người phụ nữ khác hiện diện với đời, vẫn xinh đẹp như xưa, sắc sảo như xưa, cuốn hút như xưa, nhưng bên trong con người đó, tất cả đã khác. Chị đã tự chữa lành. 

Và tôi hiểu, bàn tay mang hoa đến, thật quý nếu là của những người yêu thương ta. Nhưng giá trị tuyệt đối, là chính bàn tay mình, bởi mỗi chúng ta đều là một nguồn năng lượng thần kì có thể tự kéo mình ra khỏi khổ đau. Nguồn năng lượng không bao giờ vơi cạn đó ở Dư Thị Hoàn đã khiến chị trở thành một trong những nhà thơ nữ thành công nhất của Việt Nam. Rồi sau đó, giàu có, nổi tiếng, chị bỗng nhẹ nhàng trút hết, tìm đến một thung lũng đẹp như tranh của Đà Lạt, dựng căn nhà gỗ, sống một mình với thiên nhiên và cõi lòng bình thản, thỉnh thoảng xuất hiện giữa bạn bè trong tiếng cười giòn tan đầy quyến rũ./.

Thanh Huyền

  Hà Nội, tháng 6 năm 2020

Share:
Previous post Thơ Nguyễn Toàn thắng
Thơ Nguyễn Toàn thắng
Next post Kintsugi – Những ‘vết nứt’ vâng
Kintsugi – Những ‘vết nứt’ vâng

Có thể bạn quan tâm

Bỗng dưng… nhớ thùng nước gạo
Share:
Lang thang trên mạng, Văn hóa

Bỗng dưng… nhớ thùng nước gạo

17/07/2020 Nguyễn Thị Hậu
Bây giờ ở thành phố dường như không còn thấy thùng nước gạo chứa thức ăn thừa để nuôi lợn. Thức ăn thừa ở hàng chục ngàn gia đình, hàng quán…...
Ký ức về cha tôi, người thợ làm tàu thủy bằng sắt tây
Share:
Văn hóa, Lang thang trên mạng

Ký ức về cha tôi, người thợ làm tàu thủy bằng sắt tây

19/08/2020 Codet Hanoi
Ký ức nhiều khi ngủ quên. Tới thời điểm nào đó, nó mới sống dậy, rõ ràng, và thường man mác buồn. Ký ức về mùa thu của tôi, có cả một mùa làm...

Leave A Comment Cancel reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Bài viết gần đây

  • Củ niễng xào – món ngon chiều thu
    Củ niễng xào – món ngon chiều thu
    Đời sống

    Củ niễng là gì? Đọc tên bài, sẽ không ít các bạn trẻ bật lên hỏi một cách đầy ngơ ngác. Củ...

  • Vào bếp
    Vào bếp
    Đời sống
  • Con voi bằng gỗ gụ
    Con voi bằng gỗ gụ
    Văn hóa, Xem - Nghe - Đọc
  • Lái chuyến xe quan hệ
    Lái chuyến xe quan hệ
    Đời sống
  • Một đêm dài của người thứ ba
    Một đêm dài của người thứ ba
    Đời sống
Nhận thông báo bài viết mới

Tags

bạo lực ca sĩ Covid CSAGA cuộc sống Diễn viên giáo dục hoài niệm hôn nhân hạnh phúc họa sĩ hội họa LGBT Lưu Quang Vũ món ngon mưa mắc kẹt mở cửa và đi mỹ thuật nghệ sĩ ngoại tình ngẫm nhà báo nhà văn nhạc sĩ Phim ảnh sự nghiệp Thơ trang phục Việt trung thu truyền thông truyện ngắn trầm cảm tâm sự tình yêu tản văn Tết tự kỷ Xuân Quỳnh áo dài âm nhạc điện ảnh định kiến ảnh hà nội ẩm thực
Đừng bỏ lỡ
Kết nối với bản thân
Kết nối với bản thân
25/09/2020
Thiền sư đương đại
Thiền sư đương đại
25/09/2020
Cố gắng cũ trong một bình thường mới
Cố gắng cũ trong một bình thường mới
23/09/2020
Để vượt qua mắc kẹt trong cuộc sống
Để vượt qua mắc kẹt trong cuộc sống
23/09/2020
Hãy đánh lừa bộ não
Hãy đánh lừa bộ não
22/09/2020
Ngưỡng mộ những viển vông
Ngưỡng mộ những viển vông
22/09/2020
Hạnh phúc cũng làm tôi mắc kẹt
Hạnh phúc cũng làm tôi mắc kẹt
14/09/2020
Nếu cô Tấm kẹt trong trái thị
Nếu cô Tấm kẹt trong trái thị
14/09/2020
Chết khát giữa đại dương
Chết khát giữa đại dương
14/09/2020
Trong thân xác đàn ông
Trong thân xác đàn ông
14/09/2020
Tạp chí điện tử Phụ nữ Mới
Cơ quan chủ quản: Hội Nữ trí thức Việt Nam
Giấy phép hoạt động báo điện tử số 354/GP-BTTTT ngày 26/8/2019.
Tổng biên tập: Phạm Thanh Hà
Phó tổng biên tập: Nguyễn Thị Minh Hoài
Phụ trách điện tử: Ca Hảo
® Phụ nữ Mới giữ bản quyền nội dung trên website này.
Ghi rõ nguồn “Phụ nữ Mới” khi phát hành lại thông tin từ trang web này.
Tòa soạn
VP Hà Nội: F201 – 7C1B Ngõ 96 Võ Thị Sáu, Q. Hai Bà Trưng, Hà Nội.
Hotline: 0973 560 550 – Email: toasoan.tapchiphunumoi@gmail.com
VP TP.HCM: Tầng 2 Tòa nhà Green House, số 184/1A Lê Văn Sỹ, P. 10, Q. Phú Nhuận, TP.HCM.
Điện thoại: (028) 3991 8768 – Hotline: 0996 266 277.
Email: phunumoi.vphcm@gmail.com.
Quảng cáo
Công ty Cổ phần Truyền thông Phụ nữ Mới
Điện thoại: (028) 3991 8768 – 0938258369 (Ms. Kiều Nguyên)
Email: phunumoi.vphcm@gmail.com.