
Thơ Nguyễn Toàn thắng
RỒI ANH SẼ VỀ
Rồi anh sẽ về
Ta trồng hoa trên vách núi
Em sẽ hát bài ca chim én
Khúc hát vang xa dù có lúc đã lạc loài
Rồi anh sẽ về
Dù muộn hơn mong đợi
Để ngày gặp nhau đẹp hơn
Như lúc ta không mong chờ điều kỳ diệu
Rồi anh sẽ về
Tả tơi chiếc áo thẫm màu mệt mỏi
Trả nợ xong với đời
Còn nợ em không bao giờ trả nổi
Rồi anh sẽ về
Hằng đêm
Trong giấc ngủ chập chờn
Trong nước mắt đã khô hàng hàng lớp lớp.
BÀI THƠ CUỐI CÙNG
Bài thơ cuối cùng anh viết tặng em
Là bài thơ viết về cơn mưa hạ
Biến thân quen thành ra xa lạ
Biến mặn nồng thành nguội lạnh tự ngàn thu
Bài thơ cuối cùng không phải lời hát ru
Mà là tiếng gió mài vào vách núi
Là tiếng kêu không thốt ra được từ đời lầm lụi
Là tiếng nhạn gào lên khi sương đẫm nụ hồng
Bài thơ cuối cùng là lời của hư không
Là đêm trăng lửng lơ trên con ghềnh cạn
Là viên linh đan luyện từ trăm buồn nghìn chán
Là mái tóc em giờ có lẽ đã ngả mầu
Bài thơ cuối cùng anh ném xuống vực sâu
Để từ nay em yên lòng cùng gió thoảng
Để mỗi bước em đi nắng rải vàng lấp loáng
Để chúng ta không bận rộn vì nhau